Tin 24h - Tin tức trong ngày

M

Sự thật thông tin gà chết sau khi ăn cá biển

Heo lãnh đạo phường Hòa Hiệp Bắc, thông tin gà ăn cá biển lăn ra chết là không có cơ sở.


Sự thật thông tin gà chết sau khi ăn cá biển
ảnh minh họa

Xung quanh thông tin đàn gà ăn cá biển chết bất thường ở Đà Nẵng, sáng ngày 16/5 chia sẻ với báo pv, ông Nguyễn Tứ - Chi cục trưởng Chi cục Quản lý chất lượng nông lâm thuỷ sản TP.Đà Nẵng cho biết: "Tôi mới nhận được thông tin này vào sáng nay (16/5) nên đang chỉ đạo anh em phối hợp với huyện để xác minh lại vấn đề và nguyên nhân cụ thể ra làm sao"

Trong khi đó, cùng ngày ông Thân Đức Minh, Phó Chủ tịch UBND phường Hòa Hiệp Bắc (quận Liên Chiểu, Đà Nẵng) cho biết: "Thông tin đó phường đã nắm được và đã cử cán bộ và bên đoàn thú y của phường xuống kiểm tra. Kết quả kiểm tra cho thấy không phải gà ăn cá biển mà chết bởi trong ngày đàn gà đó ăn rất nhiều thứ. Nói gà ăn cá biển mà chết là không có cơ sở, điều này làm dân hoang mang".

Cũng theo ông Minh: "Số gà chết chỉ có 7 con, không phải 8 con như báo chí đưa. Hiện tại, những con gà còn lại vẫn sống bình thường. Hiện tượng gà chết như này không có gì lớn lao cả, chỉ là lâu lâu có con chết mà thôi."

Về việc này, trước đó báo chí đưa tin, chị N.T.H (trú phường Hoà Hiệp Bắc) cho biết, ngày 11/5, chị mua một ít cá biển tại chợ Vật Tư về cho đàn gà 15 con ăn. Sau khi ăn, trong ngày, đàn gà đã chết mất 8 con.

“Khi vụ việc xảy ra tôi đã báo cáo tình hình cho tổ dân phố. Hai hôm nay, có nhiều cuộc gọi đến cho tôi và chính quyền cũng đã đến làm việc. Tôi đã báo cáo vụ việc 8 con gà ăn cá biển tôi mua ở chợ Vật Tư về lăn ra chết…” - chị H cho hay.

Một lãnh đạo Tổ an toàn vệ sinh thực phẩm (trực thuộc Văn phòng UBND TP.Đà Nẵng) cho biết, ngay khi có thông tin gà ăn cá biển chết, ngày 14/5, tổ đã cử Chánh thanh tra Chi cục VSATTP xuống làm việc với địa phương.

"Chậm nhất trong chiều nay (16/5) sẽ có kết quả cuối cùng. Phải làm rõ là gà chết ngẫu nhiên hay vì ăn cá biển. Thông tin này sẽ công khai minh bạch, tránh gây dư luận xấu có thể xảy ra” - vị lãnh đạo này cho hay.



Nguồn:XaLuan

Chém chết con rể rồi chở xác đến công an đầu thú

Phút kinh hoàng cha chở xác con rể đến phường đầu thú

 Thấy con rể đi nhậu về là đánh vợ, chửi bới, thương con gái ông Nam đã cầm dao chém chết Việt. Sau khi gây án, hung thủ chở xác nạn nhân đến công an quận Gò Vấp (TP HCM) đầu thú.



Công an quận Gò Vấp (TP HCM) đang hoàn tất hồ sơ để chuyển nghi can Nguyễn Văn Nam (58 tuổi, ở quận Gò Vấp) lên Đội Trọng án, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (PC45) Công an TP HCM để điều tra về hành vi Giết người. Nạn nhân trong vụ án là Tôn Thanh Việt (34 tuổi, con rể hung thủ).

Người đàn ông chém chết con rể. Ảnh: Công an TP HCM

Tại cơ quan điều tra, ông Nam khai, trước đây con gái ông lấy Việt không được sự đồng ý của gia đình. Việt thường xuyên đánh đập vợ, chửi bới.

Chiều 14/5, người đàn ông 34 tuổi đi nhậu về tiếp tục gây sự, đánh vợ.

Chứng kiến cảnh con gái bị hành hạ, ông Nam liền vào nhà lấy dao chém nhiều nhát vào người Việt khiến nạn nhân tử vong tại chỗ.

Sau khi gây án, nghi can chở xác con rể đến công an đầu thú, thừa nhận hành vi phạm tội.
Người con rể nhiều lần say xỉn đến nhà vợ gây sự, dọa giết cả gia đình khiến cha vợ tức giận. Ông dùng dao chém nhiều nhát khiến con rể tử vong.
Sau 2 ngày xảy ra sự việc, người dân sống trong con hẻm nằm sâu trên đường số 3 (phường 13, quận Gò Vấp, TP HCM) vẫn chưa hết bàng hoàng khi nhắc lại chuyện cha vợ chém chết con rể rồi chở xác đến Công an đầu thú.
Theo một số người dân chứng kiến vụ việc, chiều 14/5, Tôn Thanh Việt (34 tuổi, con rể hung thủ), sau khi nhậu say đã chạy xe máy đến nhà cha vợ gây sự. Người này đứng trước nhà liên tục dùng những lời lẽ thô tục chửi rủa cha vợ và cả gia đình bên vợ.

Chém con rể để bảo vệ gia đình

“Thằng Việt cứ đứng chửi, ông Nam thì ở trên gác nhịn nhục không nói gì. Chỉ đến khi con gái thứ 3 của ông Nam tên Duyên đi làm về thì giữa Việt và Duyên xảy ra xô xát, cự cãi với nhau", bà Kim, người ở cạnh nhà ông Nam, nhớ lại.
"Thấy thế, ông Nam chạy từ trên gác xuống lấy một con dao đuổi đánh. Việt chạy được một đoạn thì do say quá nên té sấp xuống đất. Ông Nam đuổi kịp chém liên tiếp nhiều nhát vào vùng gáy khiến Việt tử vong”, bà Kim kể.

Khu nhà nơi xảy ra sự việc. Ảnh: Lê Trai
Cũng theo nhân chứng này, Việt và con gái thứ 2 của ông Nam đã lấy nhau nhiều năm và có một con trai vừa vào lớp một. Tuy nhiên, thời gian gần đây, giữa hai vợ chồng xảy ra mâu thuẫn, cô con gái bỏ về nhà chồng ở khoảng 3 tháng nay.
Từ đó, Việt thường xuyên say xỉn, tới nhà ông Nam quậy phá, nhiều lần người này còn tuyên bố sẽ giết chết cả gia đình. “Nó không say thì thôi chứ xỉn là cứ tới nhà đòi giết cả gia đình”, bà Kim nói thêm.

Bình tĩnh chở xác con rể ra công an

Bà Liên (65 tuổi, ở cách nhà ông Nam 3 căn), kể sau khi giết người con  rể, ông Nam rất bình tĩnh, bỏ xác con rể lên xe máy rồi chở lên Công an phường đầu thú.
“Người con rể đầu dính đầy máu, chảy ướt cả xe máy và người ông Nam, nhưng ông này vẫn giữ thăng bằng cái xác rồi chở đi. Lần đầu tiên tôi chứng kiến cảnh tượng kinh khủng đến thế, tôi lại vừa mổ tim xong nên người như muốn ngất, vội đóng ngay cửa lại”, bà Liên chưa hết bàng hoàng.


Người cha chở xác con rể đến phường tự thú. Ảnh: Người dân cung cấp
Người đàn ông chở xác đi trên đường, trước sự ngỡ ngàng của hàng trăm người dân hiếu kỳ. Khi đến Công an phường, ông để xác ngay trước cổng rồi vào phường khai nhận.
“Trong đời tôi chưa từng chứng kiến cảnh này. Thường thì tâm lý tội phạm sau khi gây án sẽ rất hoảng loạn, một là trốn đi hai là đến công an đầu thú nhưng cũng trong bộ dạng sợ hãi. Nhưng ông này rất bình tĩnh. Chắc có lẽ người này đã chuẩn bị tâm lý cho tình huống này từ trước”, một công an phường chia sẻ.
Chiều 16/5, Công an quận Gò Vấp (TP HCM) cho biết đang hoàn tất hồ sơ để chuyển nghi can Nguyễn Văn Nam (58 tuổi, ở quận Gò Vấp) lên Đội Trọng án, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (PC45) Công an TP HCM để tiếp tục điều tra về hành vi Giết người.

Vì sao phim sex là mối nguy cho quan hệ vợ chồng

Đây là loại phim dễ gây nghiện và nhiều người chồng mải mê trước các cảnh nóng tới nỗi chẳng còn thiết đụng chạm tới vợ.

Phim đen cũng có thể tạo ra những mong đợi không thực tế trong cuộc sống vợ chồng.

Ngày nay, phim khiêu dâm không còn là chủ đề cực kỳ cấm kỵ như trước nữa. Trong thời đại công nghệ thông tin phổ biến, việc tìm kiếm, theo dõi các văn hóa phẩm kiểu này vô cùng dễ dàng.

Tôi thường xuyên nhận được câu hỏi rằng liệu phim đen có nên được chấp nhận trong mối quan hệ vợ chồng? Là một nhà tâm lý về hôn nhân và trị liệu các vấn đề về tình dục, tôi luôn cố gắng để giúp các khách hàng của mình có đời sống chăn gối lành mạnh và êm ấm. Tuy nhiên, tôi không thể đưa ra một ý kiến chung của cá nhân về việc liệu có nên ủng hộ ngành công nghiệp sản xuất phim đen hay không. Tôi chỉ có thể đưa ra ý kiến về chuyên môn ở các trường hợp cụ thể.

Với một số đôi nhất định, khi cả hai vợ chồng có sự đồng thuận, phim đen phần nào giúp họ cải thiện sự thỏa mãn chăn gối, khám phá những khao khát của nhau. Trong các trường hợp này, nó đóng một vai trò nhất định.



Ảnh minh họa: All4women.

Trước đây, các văn hóa phẩm khiêu dâm, đặc biệt là phim, thường được sản xuất phục vụ nam giới là chính, trong đó người phụ nữ thường ở vị trí phục tùng, thậm chí mua vui. Sau đó, phụ nữ đã tham gia vào ngành công nghiệp này và cũng cho ra lò các thể loại phim mới, phổ biến hơn, và thực tế, số phụ nữ xem phim này cũng tăng lên. Nhiều thống kê chính thức cho thấy khoảng 40% phụ nữ không ngại ngần xem phim sex.

Mối nguy của phim sex trong mối quan hệ vợ chồng

Dù với một số đôi nhất định, văn hóa phẩm này có thể có ích cho đời sống chăn gối, nhưng thường thì nó khá nguy hiểm. Người ta có thể rất dễ nghiện phim sex. Nó như một cách để họ trốn chạy khỏi hiện thực để bước vào một thế giới của những cặp có cơ thể hoàn hảo với những tình huống yêu đương lãng mạn, phấn khích.

Nam giới và phụ nữ có thể nghiện xem các thể loại này, thỏa mãn với việc "tự sướng" và đóng sập cánh cửa gắn kết và thân mật thực sự với bạn đời của mình. Tôi từng tư vấn cho nhiều khách hàng quá say mê các hình ảnh tươi mát trên phim ảnh mà không còn ham muốn gì bạn đời nữa.

Thường khi một trong hai vợ chồng thích xem phim sex, họ sẽ mong đợi "nửa kia" của mình thực hiện các hành động giống như họ thấy trong phim. Họ thậm chí còn muốn vợ/chồng mình trông giống như các diễn viên trong những cảnh đó.

Điều này dẫn đến những thất vọng, giảm thỏa mãn và thiếu gắn bó giữa vợ chồng khi một người mải mê sống trong thế giới ảo.

Phụ nữ cảm thấy mình không đủ hấp dẫn

Thường, các khách hàng nữ của tôi sẽ cảm thấy họ không còn sức hấp dẫn nên các ông chồng mới chẳng đoái hoài đến mình mà chỉ say mê xem phim. Họ coi đó là lỗi của mình, dẫn tới sự thiếu tự tin và khiến mối quan hệ càng dễ xuống dốc.

Do vậy, vai trò của phim đen trong một mối quan hệ thực sự khó xác định. Nó có thể giúp tăng ham muốn và thêm gia vị vào cuộc sống lứa đôi nhưng cũng có thể phá hủy hôn nhân. Vợ chồng cần thảo luận với nhau về chuyện này và quyết định dựa trên sự thống nhất quan điểm giữa hai người. Nếu phim sex gây mâu thuẫn giữa vợ chồng và cả hai không thể tìm được cách giải quyết, đừng ngại ngần tìm kiếm sự giúp đỡ của nhà tâm lý trị liệu

Theo Xaluan

Xác ‘người cá’ sơ sinh thật trôi dạt vào bờ biển?

Hông phải là những “nàng tiên cá” giả gây xôn xao dư luận suốt thời gian vừa qua, xác sinh vật lạ này được đông đảo các nhà khoa học công nhận là một “người cá” thật sự.



Xác ‘người cá’ sơ sinh thật trôi dạt vào bờ biển?ảnh minh họa

Theo Cơ quan quản lý Đại dương và Khí quyển quốc gia (NOAA) - một trung tâm nghiên cứu khoa học của Mỹ, xác chết trôi dạt vào bờ biển Ca-ri-bê trong hình chính là một loài sinh vật “nửa người nửa cá”.

NOAA khẳng định, sinh vật giống cái này “hoàn toàn có thật” và hiện đang “tồn tại dưới lòng đại dương sâu thẳm”. Người phát ngôn của Cơ quan, ông Sandy Nixon trả lời phỏng vấn trên tờ tạp chí Weekly World News rằng “ít nhất 65 nhà nghiên cứu và chuyên gia về người cá” đã xác nhận đây là sự thật.

Được biết, những giả thuyết về loài vật “đầu người, đuôi cá” đã xuất hiện từ rất lâu trước đây, “người cá” được cho là sống tập trung ở vùng biển Ca-ri-bê và Địa Trung Hải, nhưng đôi khi vẫn có người nói nhìn thấy chúng ở khu vực Thái Bình Dương và Đại Tây Dương.

Theo Xaluan

Sáng chế 'điều hòa' không cần điện cho ngày hè 45 độ C

Hơn 70% người dân Bangladesh phải sống trong những ngôi nhà bằng tôn, nhất là ở khu vực nông thôn. Trong những tháng hè, nhiệt độ ở đây có thể đạt tới ngưỡng 45 độ C, khiến cuộc sống trong những ngôi nhà tôn che tứ phía trở nên nóng bức và ngột ngạt vô cùng.



Tình nguyện viên đang “lắp đặt” điều hòa không cần điện năng cho các hộ dân Bangladesh. Ảnh: Internet.

Để giải quyết vấn đề này, công ty quảng cáo có tên Grey Dhaka đã cùng hợp sức với các tình nguyện viên đến từ doanh nghiệp xã hội Grameen Intel để sáng tạo ra chiếc “điều hòa” thân thiện với môi trường với tên gọi Eco-Cooler, là thiết bị làm mát không khí đầu tiên trên thế giới không cần sử dụng điện năng.

Eco-Cooler thực chất được làm từ những vỏ chai nhựa đã qua sử dụng, được cắt làm đôi và gắn vào một tấm bìa có kích thước phù hợp với kích cỡ cửa sổ các ngôi nhà. Nguyên lý hoạt động hết sức đơn giản, khi không khí nóng đi vào thân chai sẽ bị cổ chai nén lại, làm mát trước khi phả vào bên trong ngôi nhà.

Tùy thuộc vào hướng gió và áp suất luồng không khí, Eco-Cooler có thể khiến nhiệt độ bên trong những căn nhà bằng tôn giảm tới 5 độ C.

Abdullah Al Mamun, Phó giám đốc điều hành công ty Grameeen Intel cho biết: “Phần lớn nhà cửa tại Bangladesh đều sử dụng vật liệu tôn, và thiết bị Eco-Cooler của chúng tôi có khả năng giúp đỡ hàng triệu người dân nơi đây. Chúng tôi thực sự hy vọng nỗ lực tình nguyện này sẽ đem lại sự khác biệt trong cuộc sống của họ”.

Syed Gousul Alam Shaon, phụ trách bộ phận sáng tạo và quản lý đối tác của Grey Dhaka cũng chia sẻ: “Sau các cuộc thử nghiệm đầu tiên, bản thiết kế sáng chế Eco-Cooler đã được đăng tải lên mạng để mọi người có thể tải về miễn phí. Vật liệu để làm nên thiết bị làm mát không khí này luôn sẵn có, do đó có thể nói rằng Eco-Cooler là giải pháp ít tốn kém và thân thiện với môi trường”.

Với sự giúp đỡ từ phía nhân viên Grameen Intel, những chiếc “điều hòa” đầu tiên đã được lắp đặt tại các ngôi làng trên khắp mọi miền Bangladesh.

Xem clip về sáng chế ý nghĩa cho người dân Bangladesh trong ngày hè:



Nguồn: http://www.baomoi.com/sang-che-dieu-hoa-khong-can-dien-cho-ngay-he-45-do-c/c/19336603.epi?utm_source=dapp&utm_medium=facebook&utm_campaign=share

Chó dại cắn người tràn lan ở Phú Yên

Chỉ trong vòng 2 tháng, tại tỉnh Phú Yên đã có khoảng 250 người bị chó cắn, trong đó ở huyện Tuy An đã xác định có hơn 20 con chó dại cắn 28 người.

Những ngày qua, người dân ở một số xã của huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên rất bất an khi liên tục xuất hiện nhiều chó dại cắn người. Những con chó này cắn hàng trăm con chó của người dân đang nuôi, lây lan bệnh dại.

Người dân lo lắng

Bên cầu Long Phú bắc qua đầm Ô Loan, nơi thường tổ chức lễ hội đua thuyền truyền thống và bán nhiều đặc sản tươi sống của tỉnh Phú Yên, những ngày qua vắng hoe khách du lịch. “Lịch trình của chúng tôi khi đến Phú Yên là sẽ đến đầm Ô Loan ăn hải sản. Khi đến nơi, nghe bạn bè nói vùng ấy chó dại nhiều nên ngại quá, đành thôi” – Lê Văn Vinh, một du khách đến từ huyện Krông Pa, tỉnh Gia Lai, cho biết.


cho-dai-can-nguoi-tran-lan-o-phu-yen
Tiêm phòng cho chó ở huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên để ngăn ngừa bệnh dại lây lan

Xã An Cư, huyện Tuy An được cho là nơi phát hiện có người bị chó dại cắn đầu tiên. Cuối tháng 2-2016, một con chó xuất hiện trên đường làng ở thôn Tân Long, gặp bất kỳ ai cũng đuổi cắn. “Trên đường từ chợ Tân Long trở về, tôi bất ngờ bị một con chó lớn ngoạm vào chân. Mắt nó long lên sòng sọc, đỏ ngầu. Khi tôi vùng vẫy kêu cứu, nó mới bỏ chạy, nước dãi nhỏ xuống đường, không sủa tiếng nào” – bà L.T.T, một người dân nơi đây, kể.

Con chó này sau đó tiếp tục cắn 1 học sinh trên đường đi học về và 4 người khác. Sau khi cắn thêm một số chó nuôi, con chó này đã bị người dân đánh chết. Kết quả xét nghiệm cho thấy con chó bị bệnh dại. Sáu người bị cắn phải vào Viện Pasteur Nha Trang để tiêm ngừa.

Nguy hiểm hơn khi cũng tại đây, ngày 27-4, một con chó dại đã cắn 1 người và 13 con chó khác. “Tôi lo lắm. Cả tháng nay, 2 con chó nuôi ở nhà đã nhốt lại nhưng mỗi khi đi ra đường là phải nhìn trước nhìn sau, không biết chó dại xông ra cắn lúc nào. Tôi cũng hạn chế cho mấy đứa cháu ra đường chơi vì không biết chuyện gì sẽ xảy ra” – ông Lê Minh Chánh, một người dân ở xã An Cư, lo ngại.

Qua số liệu của các cơ quan chức năng, 2 tháng qua, tại tỉnh Phú Yên đã có khoảng 250 người bị chó cắn. Chỉ riêng huyện Tuy An, đã xác định có đến 28 người bị chó dại cắn. Chó dại cũng cắn 6 con bò và 71 chó nhà chưa bị bệnh nhưng các ngành chức năng chỉ mới tiêu hủy hơn 20 con chó dại. Theo ông Giáp Văn Thức, Phó trưởng Trạm Thú y huyện Tuy An, bệnh dại của chó giờ đã lan sang 6 xã và thị trấn của huyện Tuy An, gồm An Cư, An Thạch, An Ninh Tây, An Nghiệp, An Hiệp và thị trấn Chí Thạnh.

Chưa công bố dịch

Ông Trần Văn Đồng, Bí thư Đảng ủy xã An Cư, cho biết người dân đang rất lo lắng về tình trạng chó dại ngày một nhiều. Tất cả chó dại cắn người và động vật bị phát hiện đều không có người nhận là chủ. Trái lại, người dân nơi đây khẳng định những con chó dại trên của chính người dân trong xã nuôi. Khi lên cơn dại, cắn người, chủ chó sợ bồi thường nên không dám nhận.

Nhằm ngăn chặn tình trạng đáng lo này, UBND huyện Tuy An đã xuất 50 triệu đồng để hỗ trợ cho các xã, thị trấn tổ chức truy bắt, tiêu hủy chó dại và tiêu độc, khử trùng những nơi có chó dại xuất hiện. “Chúng tôi đã cố gắng hạn chế tình trạng chó dại lan ra diện rộng. Riêng về việc tiêm phòng cho chó không thuộc diện được hỗ trợ nhưng bắt buộc chó nuôi phải được tiêm phòng” – ông Nguyễn Phụng Ngoạn, Chủ tịch UBND huyện Tuy An, nói.

Tuy vậy, ông Đào Lý Nhĩ, Chi cục trưởng Chi cục Thú y tỉnh Phú Yên, thông tin số chó được tiêm phòng ở huyện Tuy An chưa đến 5.000 con, chiếm khoảng 60% đàn chó nuôi ở huyện này. Đối với những huyện, thị lân cận có nguy cơ bị lây lan bệnh dại, dù đã vận động nhưng số chó được tiêm phòng cũng chỉ hơn 15%.

“Bệnh dại là một loại bệnh thần kinh nên mỗi khi trời nắng nóng dễ phát sinh. Khi một con chó dại cắn những con chó khác sẽ lây bệnh và cứ thế nhân rộng. Theo quy định chỉ cần có 1 người tử vong do bệnh dại thì phải công bố dịch. Cho đến nay, tại địa phương chưa phát hiện ai tử vong do bị chó dại cắn nên chúng tôi chưa công bố dịch” – ông Nhĩ cho hay.

Không có thuốc đặc trị

Theo tài liệu của Cục Y tế dự phòng – Bộ Y tế, bệnh dại hiện nay chưa có thuốc đặc trị và gần như gây tử vong 100% trên người. Ông Đào Lý Nhĩ cho rằng chỉ có một cách để bảo đảm tính mạng là sau khi bị chó cắn (dù chưa biết dại hay không), phải gấp rút đến các cơ sở y tế tiêm ngừa bệnh dại. Rất sai lầm khi nhiều người cho rằng cần theo dõi con chó cắn mình có bị chết hay không để xác định nó đúng là chó dại rồi mới đi tiêm ngừa.

“Từ khi phát bệnh, cắn người đến khi con chó ấy chết phải mất 15-20 ngày. Trong khi đó, thời gian phát bệnh dại đối với người sau khi bị chó cắn là từ 7 ngày đến 3 tháng. Đối với những người phát bệnh sớm, trước khi con chó dại chết sẽ bị phát bệnh và không thể trở tay” – ông Nhĩ cảnh báo.

Nguồn: http://phuyenplus.net/cho-dai-can-nguoi-tran-lan-o-phu-yen.html

Chỉ vì chẩn đoán sai, bệnh nhân tử vong

Cho rằng Bệnh viện đa khoa huyện Lai Vung (tỉnh Đồng Tháp) không làm tròn trách nhiệm, tắc trách trong việc chẩn đoán và tiên lượng bệnh tình của con gái nên người mẹ đi khiếu nại.

Bà Đinh Thị Hai, mẹ của chị Lăng Thị Thúy Kiều (38 tuổi, ngụ xã Long Hậu, huyện Lai Vung), đã khiếu nại và yêu cầu Bệnh viện đa khoa huyện Lai Vung và các ngành chức năng cần sớm xác định rõ nguyên nhân khiến chị Kiều tử vong.

Chan doan sai, benh nhan tu vong  hinh anh 1
Bệnh viện đa khoa huyện Lai Vung, nơi xảy ra sự việc. Ảnh: Thành Nhơn.

Sáng 28/3, bà Hai cho biết chị Kiều nhập viện tại Bệnh viện đa khoa huyện Lai Vung khoảng 17h ngày 25/3 với các triệu chứng ban đầu là nhức đầu, chóng mặt, ói.

Sau khi làm các xét nghiệm, bệnh viện chẩn đoán chị Kiều bị nhiễm trùng tiêu hóa và cho thuốc uống. Thời điểm nhập viện chị Kiều vẫn có thể đi đứng, nói chuyện bình thường với người nhà. Tuy nhiên, ngày hôm sau chị Kiều có những triệu chứng trở nặng như mắt nhắm lịm, không nói chuyện, không tự ăn uống được.

“Lúc thấy triệu chứng bệnh trở nặng, chúng tôi nhiều lần đề nghị bệnh viện cho chuyển viện nhưng không được đồng ý. Bệnh viện trả lời chúng tôi, đây chỉ là bệnh bình thường”, bà Hai bức xúc cho biết.

Theo người nhà bệnh nhân, chiều 26/3 chị Kiều được chuyển viện sang Bệnh viện đa khoa Sa Đéc và tử vong trước khi đến nơi đây.

Tại Bệnh viện đa khoa Sa Đéc, Công an tỉnh Đồng Tháp đã tiến hành khám nghiệm, giải phẫu thi thể chị Kiều để tìm hiểu nguyên nhân cái chết của chị. Ngày 27/3, thi thể chị Kiều được gia đình đem về an táng.

Trước đó lãnh đạo Bệnh viện đa khoa Lai Vung có đến viếng tang gia đình, thừa nhận sơ suất và hỗ trợ gia đình 10 triệu đồng gọi là chi phí an táng.

“Cái chúng tôi cần bây giờ không phải là tiền bạc mà là kết luận chính thức nguyên nhân dẫn đến cái chết của con gái”, bà Hai chua xót nói.

Bác sĩ Võ Thành Thái, Giám đốc Bệnh viện đa khoa huyện Lai Vung cho biết đến thời điểm hiện tại vẫn chưa xác định chính thức nguyên nhân dẫn đến tử vong của chị Kiều, tuy nhiên theo nhận định ban đầu từ diễn biến bệnh, có thể chị Kiều tử vong do hội chứng não cấp.

“Khoảng 19h ngày 26/3, bệnh tình chị Kiều có chuyển biến nặng, người nhà gọi cho bác sĩ. Lúc này ghi nhận tình trạng bệnh nhân xấu đi, hôn mê sâu, không trả lời, mạch, huyết áp không ổn định. Khoảng 20h, chị Kiều được bệnh viện chuyển sang Bệnh viện đa khoa Sa Đéc và bệnh nhân đã tử vong trước khi đến bệnh viện”, bác sĩ Thái cho biết.

Theo bác sĩ Thái, thời điểm nhập viện bệnh nhân vẫn ổn định, được tiên lượng bị nhiễm trùng tiêu hóa nên có phần chủ quan, không tiên lượng được diễn biến bệnh.

“Bệnh diễn biến quá nhanh, bệnh viện không tiên lượng được. Chậm nhất ngày mốt bệnh viện sẽ họp hội đồng chuyên môn để đánh giá đúng sai trong vụ việc, thông tin đến người nhà bệnh nhân về nguyên nhân tử vong”, bác sĩ Thái cho biết.

Liên quan đến tình tiết người nhà bệnh nhân nhiều lần đề nghị chuyển viện nhưng bị từ chối, bác sĩ Thái cho rằng thời điểm đó tình trạng bệnh nhân không quá nặng nên chưa cần thiết phải chuyển viện.

“Hội chứng não cấp và bệnh nhiễm trùng tiêu hóa có những triệu chứng chung nên bác sĩ tiên lượng bệnh chưa đúng. Một số người thiếu kinh nghiệm dễ nhầm lẫn giữa hai bệnh này. Thời điểm đầu cứ tưởng là nhiễm trùng tiêu hóa, nằm trong khả năng của bệnh viện nên chưa cho chuyển. Nếu sai thì rút kinh nghiệm và giải quyết vấn đề cho ổn thỏa”, bác sĩ Thái nói.

Gia cảnh bệnh nhân khó khăn


Gia đình chị Kiều thuộc trường hợp khó khăn. Chị Kiều làm nghề trét ghe mướn tại làng nghề ghe xuồng Long Hậu, huyện Lai Vung, thu nhập hàng ngày chỉ hơn 100.000 đồng. Chồng chị Kiều mất 12 năm trước, hiện chị còn 2 người con trai 19 tuổi và 11 tuổi. Căn nhà chị Kiều ở được hội từ thiện cho cột, tôn xây dựng chỉ cách đây hơn sáu tháng.

Theo news.zing.vn

Ông bố Nhật dạy con gái bằng 'một đêm ăn nhậu xả láng'

Reiko được bố đưa đến hộp đêm, tiệm rượu..., và được uống thoải mái đến say tùy thích.

Một cách tự nhiên, các ông bố sẽ có xu hướng bao bọc con gái mình. Điều này rất dễ trở thành thái quá. Một ông bố Nhật đã ngộ ra điều đó, và có cách làm đặc biệt để con tự hiểu ra vấn đề, mà không cần nói "hãy làm thế này" hay "đừng làm thế kia".

Và đây là câu chuyện của cha con họ, do cô con gái kể lại:

"Khi còn nhỏ, tôi có chút nổi loạn. Tôi giao du với một số đứa trẻ 'hư' và làm một vài điều ngu ngốc, nhưng chưa điều nào trong số đó khiến tôi gặp rắc rối. Khi đến tuổi được uống rượu, tôi nghĩ cha mẹ mình sẽ lo lắng cho tôi, nhưng không biết họ sẽ làm thế nào. Họ biết rằng dù có làm gì, tôi vẫn cứ sẽ làm điều tôi muốn, và họ mắc kẹt ở tình thế đó.

Cuối cùng, một ngày, bố gọi tôi đến và bảo:

"Reiko này, lúc nào rảnh đi ra ngoài uống rượu với bố nhé! Bố sẽ đưa con đến bất kỳ nơi nào con muốn và con có thể gọi bất cứ thứ gì con thích. Chúng ta sẽ đến một số nơi vui vẻ, sẽ rất tuyệt đấy".

Như bất cứ đứa trẻ mới lớn nào được mời đi nhậu cùng cha mình có thể cảm nhận, tôi thực sự không muốn lắm. Nhưng cùng lúc, tôi lại hứng thú muốn biết cuộc sống về đêm ra sao. Tôi chưa bao giờ biết mặt mũi nó cả.

Vì thế, khi chúng tôi đi, chỉ có tôi và bố. Khi đến nơi, bố bảo:

"Được rồi! Hãy uống mọi thứ con muốn, Reiko. Uống cho đến khi con không thể uống được nữa. Đừng lo, bố đảm bảo chúng ta sẽ về nhà được. Con được tự do thỏa sức điên rồ".

Thật kỳ lạ khi chính cha cho phép tôi "uống mọi thứ tôi muốn". Không phải mẹ sẽ phát điên lên nếu biết tôi về nhà mà say bét nhè sao? Nhưng, tôi không lo về điều đó lắm. Tôi đã đến bước này rồi, và bố nói sẽ chiều theo mọi điều tôi muốn, vì thế tôi quyết định tận hưởng triệt để cơ hội này.

Chặng dừng chân đầu tiên: một nhà hàng thịt nướng. Ông chủ nghĩ tôi là bạn gái mới của bố, người mà bố đang chơi bời cùng.

Chặng dừng chân thứ hai: một hộp đêm. Tôi đã uống một vài ly, và mọi người ở đó đã nhìn ra trò đùa của bố giả vờ tôi là bạn gái ông. Nhưng điều đó chỉ khiến ông vui vẻ hơn.

Chặng thứ ba; một cửa hàng sushi. Ông chủ ở đó thật tốt bụng và có một chút ghen tị trong giọng nói khi trò chuyện với bố. Ông ấy bảo việc bố mẹ ra ngoài cùng với con cái thế này là một giấc mơ thành sự thật. Bố tôi xúc động và khuyến khích tôi tiếp tục ăn và uống, vì đây là cơ hội hiếm hoi hai chúng tôi ra ngoài cùng nhau.

Chặng thứ tư: một tiệm rượu. Tôi không nhớ lắm về nó. Tôi không thực sự nhớ những gì mình đã uống, và chúng tôi đã nói chuyện gì.

Chặng thứ năm. Một cửa hàng "snack". Chẳng nhớ được gì cả. Chỉ một điều chắc chắn là tôi đã mềm oặt ở quầy thu ngân.

Sau đó, bố gọi taxi và giúp đưa tôi về. Tôi nhớ mang máng cuộc nói chuyện của hai bố con khi đó:

"Ồ, bố ơi, xin lỗi, con uống nhiều đấy"

"Không sao, con cứ ngủ đi".

Sáng hôm sau khi thức dậy trên giường, tôi cảm thấy thật kinh khủng. Không chỉ là tàn dư mệt mỏi, mà còn vì cảm giác áy náy do đã uống rượu quá nhiều đêm qua, trước mặt bố. Tôi không muốn đối mặt với ông sau khi bộc lộ sự say sưa của mình tối qua.

Nhưng khi tôi xuống phòng khách, bố đã đi ra ngoài. Mẹ đưa tôi mẩu giấy bố để lại. Trên đó viết:

"Gửi Reiko. Đêm qua thật vui vẻ. Chúng ta sẽ làm điều đó khi có dịp nhé. À mà này, con có nhớ đã uống bao nhiêu trước khi rơi vào tình trạng say nghiêng ngả không? Con đã uống hai cốc bia và 5 lon chuhai. Đó là 'giới hạn' của con. Từ giờ trở đi, khi con ra ngoài uống với bạn bè, hãy nhớ rằng dừng uống trước khi con đạt đến giới hạn đó. Thế giới này có một số người xấu, và đôi khi một vài người trong số họ có thể muốn lợi dụng con. Bố không thể ở bên bảo vệ con mãi, vì thế đó là lý do chúng ta đã có chuyến chơi đêm tối qua, để con có thể biết được giới hạn của mình và bảo vệ bản thân. Bố biết con có thể làm điều đó.

Yêu con

Bố".

Và tôi đã ăn bữa sáng đó trong nước mắt.

ong-bo-nhat-day-con-gai-bang-mot-dem-an-nhau-xa-lang

Mẹ bảo rằng bố và mẹ đã lo lắng trong một thời gian dài xem cách nào tốt nhất để dạy tôi về điều đó. Thay vì cấm đoán con làm mọi thứ mà họ biết tôi sẽ vẫn làm, bố đã quyết định chỉ cho tôi thấy cách tự bảo vệ mình.

Và con cảm ơn vì điều đó, bố ơi. Vì những gì bố đã làm, con không bao giờ đi quá "giới hạn" của mình. Con không bao giờ gặp rắc rối với cồn. Con đã vui chơi với bạn bè và không bao giờ bị tổn thương, là nhờ những gì bố đã dạy con.

Giờ đây, nhiều năm đã qua, bố tôi không còn sành điệu như thời trẻ. Ông đã già. Người đàn ông trẻ trung đưa tôi khắp thành phố uống rượu đã không còn. Thay vào đó, ông dành cả ngày trong vườn, trồng rau cho tôi và các cháu ăn.

Con ở đây hôm nay là nhờ có bố, bố ạ. Và con không thể nói đủ lời cảm ơn với bố".

Nguồn: http://giadinh.vnexpress.net/tin-tuc/cham-con/ong-bo-nhat-day-con-gai-bang-mot-dem-an-nhau-xa-lang-3325797.html

Có hai thứ cha mẹ cần trang bị cho con cái, và chỉ hai thứ đó là đủ

Tỉ phú Hong Kong Yu Pang-Lin vừa qua đời ở tuổi 93, để lại di chúc hiến toàn bộ tài sản trị giá khoảng 2 tỉ USD cho hoạt động từ thiện.


Tỉ phú Warren Buffett (trái) và tỉ phú Bill Gates – Ảnh: Reuters
“Nếu các con tôi giỏi hơn tôi thì chẳng cần phải để nhiều tiền cho chúng. Nếu chúng kém cỏi thì có nhiều tiền cũng chỉ có hại cho chúng mà thôi” – ông Yu Pang-Lin khẳng định.
Yu Pang-Lin không phải là người đầu tiên trên thế giới “keo kiệt” với con nhưng lại hào phóng với xã hội. Người giàu nhất thế giới – Bill Gates – từng tuyên bố sẽ chỉ để lại cho con 0,05% tổng tài sản kếch xù của mình. Báo chí hỏi tại sao lại như vậy, ông trả lời đại ý: Con tôi là con người, mà đã là con người thì phải tự kiếm sống, không chỉ kiếm sống để phục vụ chính bản thân mình mà còn phải góp phần thúc đẩy xã hội. Đã là con người thì phải lao động. Tại sao tôi phải cho con tiền?
Nhưng cũng có những người con sẵn sàng từ chối thứ mà “đời bố hi sinh” để “củng cố” cho mình. Stephen Covey – người từng được tạp chí Time bầu chọn là 1 trong 25 nhân vật ảnh hưởng nhất thế giới, tác giả cuốn sách nổi tiếng 7 thói quen để thành đạt – viết di chúc để lại tiền cho con và ra đi năm 2012.
Cả chín người con không ai nhận tiền. Họ lý giải rất giản dị rằng họ là những người bình thường và hoàn toàn có thể tự lao động, tự kiếm sống được.
Tương tự, tỉ phú Warren Buffett viết di chúc chỉ để lại 10% tài sản của mình cho con, còn lại là làm từ thiện. Tuy nhiên, ba người con, dù không phải quá giàu có, cũng từ chối và dành luôn số tiền đó cho từ thiện.
Những người cha kiên quyết không để lại tiền cho con hoặc những người con quyết liệt không nhận tài sản thừa kế chắc chắn không phải là những người không coi trọng đồng tiền, vì hơn ai hết họ đã phải đổ mồ hôi, công sức và trí tuệ cả đời để tạo dựng nên sản nghiệp.
Tuy nhiên, họ cũng hiểu có một thứ còn quý giá hơn tiền, quan trọng hơn tiền, đó chính là trách nhiệm, mà trước hết là trách nhiệm với chính mình (tự mình phải chịu trách nhiệm về mình), rồi trách nhiệm với gia đình, cộng đồng, xã hội… Họ cũng ý thức được một cách sâu sắc ẩn họa của việc xài những đồng tiền không do chính mình làm ra.
Có người nói rằng có hai thứ mà cha mẹ cần trang bị cho con cái và chỉ hai thứ đó là đủ, còn không, nếu có để lại cho con thứ gì đi nữa mà thiếu hai thứ đó thì coi như chưa cho con gì cả.
Hai thứ đó là: ý thức tự chịu trách nhiệm về bản thân mình và năng lực để tự chịu trách nhiệm.
Một con người biết trách nhiệm và có năng lực để thực hiện điều đó khi đi học sẽ học thực, học vì mình (và do đó sẽ khó có kiểu học đối phó; mua điểm, mua bằng; học vì cha, vì mẹ); khi đi làm sẽ làm hết mình, tự giác và luôn hướng tới hiệu quả cao nhất (và do đó sẽ không có kiểu làm “giả cầy”, thụ động; làm gian, làm dối như một vài trường hợp mà không khó cũng có thể nhận diện được ở nhiều cơ quan, công sở)…
Không để lại tiền cho con nhưng để lại cho con ý thức trách nhiệm và trang bị cho con năng lực để tự chịu trách nhiệm thông qua giáo dục làm người, giáo dục làm việc, ấy là đã để lại một sản nghiệp đồ sộ cho con rồi.

Nguôn: http://kenh13.info/co-hai-thu-cha-me-can-trang-bi-cho-con-cai-va-chi-hai-thu-do-la-du.html

Bất lực khi nhìn con trên clip s e x

Tôi đã chết lặng, không tin vào mắt mình trước những hình ảnh trong đoạn clip mà tôi xem được trên một diễn đàn về vi tính. Đó là hình ảnh đứa con gái bé bỏng mới 16 tuổi đầu như người đàn bà đầy kinh nghiệm đang mãn nguyện trao thân cho một cậu trai lạ mà con gọi là “chồng” – anh Đoàn Ngọc Du, Q.1, TP.HCM tâm sự.



Anh Du kể: “Tôi làm về kĩ thuật nên cũng thường xuyên làm việc ở nhà. Tôi chỉ biết chuyện khi anh bạn thân gửi cho một đường link của diễn đàn về công nghệ với lời nhắn: Ông vào mà xem có phải con gái nhà ông không, rồi xử lý đi? Mở đường link bạn gửi, tôi như bị kéo tụt về nơi tăm tối nhất của cuộc đời. Clip đó được đưa lên khoảng 1 giờ trước.

Tôi đã chết lặng, không tin vào mắt mình trước những hình ảnh trong đoạn clip  mà tôi xem được. Đó là hình ảnh đứa con gái bé bỏng mới 16 tuổi đầu như người đàn bà đầy kinh nghiệm đang mãn nguyện trao thân cho một cậu trai lạ mà con gọi là “chồng”.

Tôi không biết con bé đã làm chuyện này bao lần khi mà đến giờ clip con không mảnh vải che thân, quay cuồng bên bạn trai lan nhanh như virút trên Internet.

Những dòng rủa xả của cư dân mạng, những lời nói tục tĩu, những nhận xét khiếm nhã về những nơi đáng lẽ con phải giữ kín như vàng như từng mũi dao cứa thêm vào lòng tôi.

Bất lực khi nhìn con trên clip s-e-x
Tôi không biết con bé đã làm chuyện này bao lần khi mà đến giờ clip con
không mảnh vải che thân, quay cuồng bên bạn trai lan nhanh như virút trên Internet.

Tôi đã vật vã với suy nghĩ: mình có phải là người cha tốt, yêu con, quan tâm con không khi mà ngay lúc con vẫn còn trong vòng tay mình nó đã làm ra những chuyện tày trời như thế, còn tôi không biết gì.

Con tôi vẫn luôn là một đứa trẻ ngoan, cháu học giỏi, chăm chỉ, 10 năm cháu đều đặn ngày học ở trường tối đi học thêm ở trung tâm. Cháu có người yêu từ bao giờ, làm thế này từ bao giờ, ở đâu tại sao tôi không biết. Biết bao câu hỏi được đặt ra, nhưng một câu trả lời tôi cũng không có được.

Tức tốc gọi con gái về, con bé thản nhiên như không có chuyện gì. Tôi nổi giận, chưa kịp hỏi câu nào đã cho một bạt tai rồi lôi sềnh sệch nó vào chỉ cho nó clip trên máy tính: Ai dạy mày làm việc này? Tao muốn chém mày một nhát cho chết luôn!…

Lúc này con bé mới hoảng hốt nhìn bố: Bố ơi…lên mạng rồi, con làm thế nào bây giờ, rồi khóc.

Tôi mất hết bình tĩnh chỉ muốn nổi điên nên lôi con ra đánh cho một trận, cũng may vợ tôi về kịp. Vợ tôi bảo, tro trấu thì con nó cũng bôi lên mặt mình rồi, anh đừng đánh con… lỗi của mình, mình không biết dạy con.

Nghe vợ, tôi cũng tỉnh phần nào, hai vợ chồng bàn bạc bảo nhau: chồng thì gọi điện cho bạn bè nhờ cậy xem có ai quen biết để hạ clip của con xuống trước khi nó lan truyền khắp nơi trên mạng. Còn vợ thì nói chuyện với con xem chuyện gì đã xảy ra.

Ban đầu con bé không chịu nói, nhưng mẹ gặng mãi nó cũng kể. Nó yêu bạn cùng lớp học thêm, hai đứa hay rủ nhau đi học và quan hệ với nhau vài lần rồi. Con bé kể:  Clip này, anh ấy bảo chỉ quay để xem thôi, xem xong mình cất đi là không sao nên con đồng ý cho anh ấy quay để xem và làm kỷ niệm.

Nghe con nói xong cơn điên của tôi lại nổi lên. Giận con, hận thằng hại đời con mình, tôi lùng sục bắt con gái dẫn tới nhà thằng trời đánh ấy. Nhưng con bé khóc. Bố ơi bố đừng bắt anh ấy đi tù, con yêu anh ấy. Bố ơi, con sai rồi, đây là lỗi của con, con không như thế nữa đâu bố ơi.

Chẳng còn biết nói gì tôi nhìn con bất lực!

Chuyên gia tâm lý Nguyễn An Chất – Giám đốc TT tư vấn tâm lý An Việt Sơn: Người làm cha, làm mẹ không ai muốn con mình, đặc biệt là con gái yêu đương sớm chứ chưa nói đến có quan hệ tình dục (QHTD) ở tuổi vị thành niên.

Tuy nhiên, trong thời đại bùng nổ thông tin, khi mà trẻ tiếp xúc quá sớm, quá nhanh với  phim ảnh phương Tây, những thông tin các loại về s-e-x thì việc cấm trẻ QHTD là điều rất khó.

Thực tế phần đông bạn trẻ ngày nay không còn coi chuyện QHTD trước hôn nhân là điều ghê gớm, là vi phạm đạo đức. Sự thiếu hiểu biết, hiểu biết lệch lạc về tình dục dẫn đến nhiều hành động sai trái.

Người lớn ai cũng hiểu rất rõ về những nguy cơ có thể xảy ra khi trẻ QHTD sớm, nhưng tâm lý chung của hầu hết các bậc cha mẹ không muốn con cái tiếp cận, tìm hiểu nhiều về vấn đề rất nhạy cảm là giới tính và tình dục, nên ít phụ huynh chịu giải thích cặn kẽ điều này với con, mà chỉ cấm đoán, thậm chí mắng chửi khi con hỏi về s-e-x.

Khi phát hiện ra con lỡ QHTD, thậm chí phát hiện cả clip s-e-x của con bố mẹ nên cố kìm chế sự nóng giận. Sự nóng giận của cha mẹ không thay đổi được thực tế, thậm chí nó có thể làm mọi việc xấu hơn. Cha mẹ cần bình tĩnh để nhận thấy rằng mình cũng có lỗi để có thái độ xử sự đúng.

Cha mẹ cần cho trẻ thấy mình là người bạn, người giúp con thoát khỏi tình trạng khó xử, giúp con có những quyết định đúng đắn trước sai lầm đã mắc phải.

Nguồn mẹ Yêu Con

Gã thợ xăm đưa bé gái vào nhà nghỉ khi bỏ nhà đi 2 ngày

Khi tròn 13 tuổi, bé gái quyết định trao cái ngàn vàng cho người bạn trai mới quen. Cô bé bảo vì anh này "thiếu kinh nghiệm" nên sau lần đó vẫn còn trinh nguyên.

Bé gái vào nhà nghỉ với gã thợ xăm sau khi bỏ nhà đi 2 ngày

Phận đời bé gái bị bỏ rơi
Công an quận Tây Hồ (Hà Nội) vừa tạm giữ hình sự Bùi Quang Tùng (20 tuổi, ở phường Tứ Liên, quận Tây Hồ) để điều tra hành vi Giao cấu với trẻ em. Thiếu nữ tự nguyện trao thân cho cậu ta tên Hương (14 tuổi, ở phường Ngô Thì Nhậm, quận Hai Bà Trưng).
Hương có hoàn cảnh éo le ngay từ khi cất tiếng khóc chào đời. Theo lời khai của bị hại, cô bị mẹ đẻ bỏ rơi ở cổng bệnh viện Phụ sản Trung ương. Một người phụ nữ tốt bụng tên Thu (khi đó 34 tuổi, nhà ở phường Ngô Thì Nhậm, quận Hai Bà Trưng) đã nhận cô về nuôi dưỡng, chăm sóc - điều tra viên Đội cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (Công an quận Tây Hồ) kể.
Nhận nuôi bé gái mới lọt lòng vài ngày tuổi, bà Thu đặt tên con là Hương. Bươn chải, lặn lộn với cuộc sống mưu sinh, làm đủ nghề để có tiền nuôi cô con gái nhỏ, người phụ nữ nhà ở phố Trần Xuân Soạn khi ấy chẳng thể nhớ tới việc phải làm các thủ tục nhận con nuôi, hay khai sinh cho bé gái.
Đến ngày đi học, được chính quyền địa phương tạo điều kiện xác nhận nơi cư trú ổn định, nên dù chưa có giấy khai sinh, Hương vẫn đến trường như bao bạn bè cùng trang lứa. “Theo lời khai của bé gái, cháu học hết lớp 6 thì bỏ học ở nhà", chỉ huy Đội nghiệp vụ Công an quận Tây Hồ nói.
Từ ngày nghỉ học, Hương dành nhiều thời gian đi lang thang, chơi bời với đám bạn xấu. Thi thoảng cô lại "dạt nhà" náu mình vài ngày ở các quán Internet.
Lướt facebook hàng ngày, cô bé chủ động kết bạn, giao lưu với nhiều “dân chơi” thế hệ 9X. Lắng nghe những tâm sự thâu đêm của thiếu nữ đi đêm, bao chàng trai trẻ đã nao lòng, chủ động tán tỉnh yêu đương.
Trao cái ngàn vàng khi mới 13 tuổi
Điều 115 - Bộ Luật hình sự: Tội giao cấu với trẻ em
Người nào đã thành niên mà giao cấu với trẻ em từ đủ mười ba tuổi đến dưới mười sáu tuổi, thì bị phạt tù từ một năm đến năm năm. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ ba năm đến mười năm:
a) Phạm tội nhiều lần;
b) Đối với nhiều người;
c) Có tính chất loạn luân;
d) Làm nạn nhân có thai;
đ) Gây tổn hại cho sức khỏe của nạn nhân mà tỷ lệ thương tật từ 31% đến 60%.
Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ bảy năm đến mười lăm năm:
a) Gây tổn hại cho sức khỏe của nạn nhân mà tỷ lệ thương tật từ 61% trở lên;
b) Biết mình bị nhiễm HIV mà vẫn phạm tội.
Sáng 16/8, Tùng ở nhà thấy Hương nhắn tin nói đang bỏ nhà đi lang thang, hiện ở bến xe Mỹ Đình. Thiếu nữ tuổi teen than thở với bạn trai 2 ngày qua chưa được ngủ, bảo anh này đến đón đi ăn.
Bữa trưa kết thúc, chàng trai 20 tuổi chở Hương vào một nhà nghỉ trong ngõ 34 đường Âu Cơ (quận Tây Hồ). Tại đây, họ nảy sinh tình cảm, "quan hệ" với nhau 2 lần.
Tối đó, bị mẹ gặng hỏi, Hương lỡ miệng khai ra việc "yêu" Tùng. Gia đình thiếu nữ đem chuyện trình báo đến nhà chức trách. Tùng được vận động lên cơ quan công an đầu thú.
Do cô bé không có giấy khai sinh nên cơ quan điều tra đã trưng cầu Viện Khoa học hình sự (Bộ Công an) giám định tuổi xương người bị hại, để có căn cứ xử lý Tùng. Theo kết quả giám định tuổi xương đến ngày 16/8/2014 cho thấy, Hương đạt 13 tuổi, 9 tháng. Kết luận này khiến Tùng bị tạm giam để điều tra hành vi Giao cấu với trẻ em.
Tại cơ quan công an, Tùng thừa nhận hành vi phạm tội như trên. Chàng trai 20 tuổi làm nghề thợ xăm khai, không ép buộc Hương "quan hệ" mà xuất phát từ tình cảm. "Yêu" nhau 2 lần, Tùng để cho Hương ngủ rồi khóa cửa phòng đi mua cháo, thuốc tránh thai đưa cho bạn gái tuổi teen dùng. Họ chia tay nhau ra về và Hương để lộ việc "yêu" Tùng cho người mẹ nuôi.
“Kết quả khám thương của bé gái hơn 13 tuổi, tại bệnh viện Phụ sản Hà Nội cho thấy, cô bé này đã mất “cái ngàn vàng”, ngoài ra không có thương tích gì", đại diện cơ quan điều tra cho biết.
Làm việc với điều tra viên, Hương khai trước khi “quan hệ” với Tùng đã “yêu” hai người thanh niên khác, nhà đều ở Hà Nội.
“Khoảng tháng 12/2013, cháu quan hệ lần đầu với Lâm (sinh năm 1999) trong nhà nghỉ ở ngõ 21 Trần Khát Chân, quận Hai bà Trưng. Cậu ta chưa có kinh nghiệm nên quan hệ xong cháu không thấy hiện tượng gì lạ”, Hương khai.
Khoảng một tháng trước, Hương "yêu" tiếp một thanh niên khác tên Phong (nhà ở phố Đội Cấn). Cô bé khai rành rọt: Lần "quan hệ" này cháu thấy đau nên đoán đã không còn trinh nguyên.
Tùng - hành nghề thợ xăm là “người yêu” thứ 3 của Hương. Thanh niên 20 tuổi không may mắn như 2 người bạn trước nên bị tạm giam để điều tra.
Hiện vụ việc đang được Công an quận Tây Hồ tiếp tục làm rõ.
* Tên những người liên quan đã được thay đổi
Nguồn: http://soha.vn/phap-luat/be-gai-vao-nha-nghi-voi-ga-tho-xam-sau-khi-bo-nha-di-2-ngay-20140822161601493.htm

Xin lỗi anh, chồng có thể bỏ nhưng bố mẹ chỉ có một

Mình tủi thân và thương bố mẹ vô cùng. Lòng mình quyết tâm rồi nhưng tim sao vẫn đau thế này..

Bài viết “‘Hầu hết phụ nữ đều ghét về quê chồng ăn Tết‘” của bạn gãi đúng chỗ ngứa của mình. Đang giờ làm việc, mình cũng phải thu xếp ngồi viết đôi lời tâm sự đây.

Năm nay mình quyết rồi, dù trời sập đi chăng nữa, mình vẫn về nhà mẹ đẻ ăn Tết. Mình chẳng lý do lý trấu gì lòe chồng hết. Mình nói thẳng là mình không muốn làm người con bất hiếu, mình muốn sum họp với gia đình mình.

Không nhắc tới thì thôi, đụng đến chuyện này là mình lại trào nước mắt và cảm giác uất nghẹn lắm. Mọi người biết không, mình về nhà chồng đến nay ngót nghét 7 năm mà chưa 1 lần cùng bố mẹ đón Tết.

Chồng mình quê Thái Bình, mình ở Vinh. Nhà chồng mình còn cổ hủ, phong kiến nên bó buộc nhiều thứ lắm. Bố mẹ chồng yêu cầu vợ chồng mình và cháu phải về quê ăn Tết, ăn xong hóa vàng và giỗ cụ nội vào mùng 5 Tết rồi muốn đi đâu thì đi.

danong1-4baf1

Nhưng năm nay thì khác. Tháng 6 vừa rồi, bố mình phát hiện bị ung thư vòm họng. Nửa năm chạy chữa thì cũng hòm hòm. Nhưng bệnh này thì mọi người biết đấy, chỉ kéo dài được thêm 1 vài năm.

Thế là năm nào cũng như năm nào, đến chiều mùng 5, muộn thì sáng mùng 6 mình mới lật đật về quê ngoại 1, 2 ngày với bố mẹ đẻ. Có khi còn chẳng được về vì có năm mùng 6 Tết đã phải đi làm rồi.

Mình tủi thân và thương bố mẹ vô cùng. Giao thừa gọi điện về, nghe giọng bố mẹ nói, lúc nào mình cũng khóc. Từ ngày lấy chồng, Tết nào mình cũng thấy như ngày tận thế. Ngày xuân đoàn viên, gia đình sum họp ấm áp của bao người, nhưng đối với mình và bố mẹ mình, đó là ngày cô độc, buồn tủi nhất.

Mình hối hận nhiều lắm. Bố mẹ mình già rồi, lại có mỗi mình là con độc nhất. Ngày xưa ông bà đã tỏ ý muốn mình về Vinh làm việc rồi lấy chồng ở đó cho gần cha mẹ, nhưng mình nhất nhất không nghe. Lúc đó, mình tham vọng tiến thân ở Hà Nội và cũng trót yêu chồng mình rồi nên bất hiếu.

Mình không ngờ gia đình chồng và chồng lại gia trưởng cực độ như thế. Chỉ cần mình mở miệng xin về quê ngoại ngày Tết, điệp khúc “Thuyền theo lái, gái theo chồng” sẽ được chồng và mẹ chồng nhắc lại cho nhớ.

Có 1 năm, mình cố nài nỉ mẹ chồng thì bà nổi xung, dằn dỗi. Bố chồng còn gọi điện hẳn cho thông gia, trình bày rõ quan điểm “Dâu con nhà tôi phải ăn Tết quê chồng. Ông bà thông cảm. Tôi sẽ bảo cháu sắp xếp dịp khác về thăm ông bà”.

Từ đó, mình chẳng bao giờ xin xỏ chồng và bố mẹ chồng về quê ăn Tết đằng ngoại nữa. Mình không muốn ầm ĩ cửa nhà, cũng không muốn bố mẹ đẻ bị thông gia gọi điện “mát mẻ”. Mình thà nhẫn nhịn, khi rảnh thì thu xếp về thăm bố mẹ còn hơn.

Nhưng năm nay thì khác. Tháng 6 vừa rồi, bố mình phát hiện bị ung thư vòm họng. Nửa năm chạy chữa cũng hòm hòm. Nhưng bệnh này thì mọi người biết đấy, chỉ kéo dài được thêm 1 vài năm. Vì thế, năm nay mình muốn ở quê ngoại để gần gũi, chăm sóc bố.

Mình đã bàn với chồng chuyện này và cũng gọi điện xin phép mẹ chồng. Mình nghĩ, nhà chồng khó tính, gia trưởng đến đâu cũng phải có tình người. Trong hoàn cảnh éo le của mình, bố mẹ chắc cũng sẽ thông cảm. Nhưng tất cả những gì mình nghĩ đều trật lất. Cả chồng và bố mẹ chồng đang làm ầm ĩ, xơi xơi mắng chửi mình.

Nguyên văn những gì chồng mình nói “Cô làm sao thế. Cả năm rồi bố trị bệnh trên đây, cô ở gần chăm sóc còn chưa đủ sao mà mấy ngày Tết còn đòi mò về. Cô là loại vợ, loại dâu con kiểu gì thế. Cô định bôi tro trát chấu vào mặt tôi và bố mẹ à. Làm gì có chuyện con gái đi lấy chồng còn dám về nhà mẹ đẻ ăn Tết. Tôi cấm”.

Bố mẹ chồng cũng đã gọi điện lên, không tiếc lời xỉ vả mình láo toét, đầu toàn đất không biết suy nghĩ, không biết đối nhân xử thế. Lí lẽ của ông bà là “Ngày thường về nhà ngoại không cấm, thiếu gì ngày…”.

Chẳng hiểu ông bà không hiểu thật hay cố tình không hiểu. Ngày Tết là ngày đoàn viên, ông bà mong con cái đoàn tụ thì bố mẹ mình cũng vậy. Hơn nữa, ông bà nội con đàn cháu đống, thiếu 1 đứa chết ai, bố mẹ mình thì chỉ có mình là con độc nhất.

9f86a4561c0301b05134baa69e8621c61

Bố mẹ chồng lại chơi bài cũ, gọi về “xin phép” thông gia cho con gái ăn Tết nhà chồng. Bố mẹ mình thương con, sợ con gặp rắc rối, gọi điện lên khuyên nhủ cứ ăn Tết nhà chồng rồi về thăm bố mẹ sau cũng được. Nhưng mình đã quyết tâm rồi, mình sẽ không thỏa hiệp đâu. Trước đây mình chỉ cho rằng chồng và gia đình chồng gia trưởng, cổ hủ song giờ mới thấy rằng họ độc ác nữa.

Hôm qua, chồng đập lá đơn li hôn xuống bàn nói mình muốn về quê ngoại ăn Tết thì ký đơn đi rồi hãy về. Mình cũng chẳng sợ, ký đơn rồi đi thẳng vào phòng.

Chồng mình tức tối lắm, mặt anh tái mét đi, sau đó anh la hét, chửi bới. Bữa sáng nay, anh ấy chỉ tay vào mặt mình “Cô giỏi. Tôi cho cô cơ hội cuối cùng để quay đầu. Nếu không, lát nữa tôi sẽ đi nộp đơn”.

Mình chỉ nói duy nhất 1 câu với anh “Em đã quyết rồi. 7 năm nay em đã là đứa con bất hiếu. Bố em sắp mất, cơ hội để em sửa sai không nhiều. Chồng có thể bỏ nhưng bố mẹ thì chỉ có 1″.

Lòng mình quyết tâm rồi nhưng tim sao vẫn đau thế này.

Nguồn blogtamsu

Chia sẻ “gan ruột” của một bác sĩ nhi với các cha mẹ khi nuôi con

Là một bác sĩ nhi, tôi nhận được rất nhiều câu hỏi từ các bậc cha mẹ, nhưng đôi khi tôi ước gì họ sẽ hỏi thêm ý kiến từ ai đó khác ngoài mình

Nuôi dạy con là một hành trình dài nhiều khó khăn và thách thức vì không phải cha mẹ nào cũng có đủ kinh nghiệm, kiến thức và thời gian để cập nhật về cách chăm sóc và nuôi dạy trẻ hiệu quả.
Bên cạnh những câu hỏi về các loại bệnh liên quan đến lĩnh vực của mình, tôi còn nhận được các thắc mắc về mọi khía cạnh trong cuộc sống của một đứa trẻ. Các bậc cha mẹ thường có những câu hỏi tập trung chủ yếu nhất vào một số vấn đề sau:

– Phân của con tôi như thế này có sao không (kèm theo hình ảnh)? (Trả lời: nếu phân của bé không có màu đỏ, đen hoặc trắng biểu hiện của xuất huyết hay bệnh gan, thì hoàn toàn bình thường).
– Khi nào con tôi bắt đầu ngủ tròn đêm – và làm thế nào tôi có thể rèn cho bé thói quen đó sớm hơn? (Trả lời: Tôi không biết nhưng điều đó chắc chắn sẽ xảy ra. Để rèn thói quen cho bé sớm hơn cần rất nhiều sự kiên trì, nhẫn nại và thậm chí bạn còn có ít thời gian ngủ hơn cả hiện tại).
– Con tôi ăn như vậy có đủ? (Trả lời: Gần như luôn đủ với bé, mặc dù những gì bé đang ăn hoặc uống không phải lúc nào cũng đủ dinh dưỡng).

– Những nốt mẩn này là gì vậy? (Trả lời: Bình thường thôi, không có gì phải lo lắng đâu).
Tôi nhận được nhiều câu hỏi về các loại thực phẩm đặc biệt, sản phẩm may mặc, dạy trẻ ngồi bô, cho trẻ đi học, trẻ cáu kỉnh ăn vạ, xe đẩy cho trẻ, kem đánh răng, nước, kem chống nắng, thuốc xịt côn trùng, những giấc ngủ ngắn…
Đôi khi tôi cảm giác như câu trả lời của mình phần nhiều dựa vào cảm quan chung, kinh nghiệm nuôi dạy con của tôi hay những gì tôi đọc trên báo chí hơn là dựa trên những gì tôi học được trong trường y.

Dĩ nhiên tôi hoàn toàn hiểu được cha mẹ nào cũng muốn đảm bảo rằng mình đang nuôi dạy con đúng cách. Đặc biệt trong những năm đầu, khi bạn phải chịu trách nhiệm hoàn toàn đối với sự phát triển của trẻ thì áp lực là rất lớn. Tôi vẫn nhớ những thắc mắc liên quan đến giai đoạn trẻ đến tuổi đi học và lớn hơn, các bậc cha mẹ bắt đầu than phiền nhiều hơn là đưa ra các câu hỏi và không phải lúc nào cũng muốn nghe lời khuyên.

(Ví dụ như: Nếu bạn muốn con ăn tốt hơn, đừng mua những thực phẩm không lành mạnh. Có lẽ bạn cần lập ra một kế hoạch trao đổi thông tin hàng ngày với nhà trường để giải quyết hành vi của con và có hình thức thưởng phạt ở nhà cho những gì trẻ làm. Trẻ ở tuổi vị thành niên muốn sự riêng tư và độc lập, đó là điều rất bình thường).
Tôi đã theo dõi sự phát triển của hàng trăm đứa trẻ. Tôi đã theo dõi tính cách và hoàn cảnh gia đình của chúng và nhìn thấy nhiều trẻ được sinh ra và lớn lên tự do không có sự dạy bảo, kiểm soát. Tôi không nói rằng mình biết mọi thứ về phương pháp nuôi dạy trẻ phát triển khỏe mạnh, hạnh phúc và thành công. Nhưng sau gần 25 năm vừa làm bác sĩ nhi vừa làm cha mẹ, tôi biết nhiều hơn một chút về những gì có thể tạo ra sự khác biệt.

Tôi nghĩ rằng tôi chỉ có thể cho các bậc cha mẹ những lời khuyên dù họ có thích hay không. Và trừ khi người ta thật sự quan tâm, tôi không biết rằng họ có thực sự lắng nghe hay không.
Dưới đây là những câu hỏi tôi ước gì các bậc cha mẹ sẽ hỏi tôi, những câu hỏi có thể thực sự tạo ra sự khác biệt trong việc nuôi dạy con cái.
1. Làm thế nào tôi có thể đảm bảo rằng con tôi đang có chế độ ăn uống và luyện tập đủ sức khỏe?
Tôi buộc phải đề cập đến câu hỏi này. Có lúc tôi cảm thấy thất vọng khi không đủ khả năng thuyết phục mọi người lắng nghe lời khuyên của mình. Rất hiếm trẻ được ăn 5 khẩu phần trái cây và rau quả hoặc tập thể dục 1 giờ mỗi ngày. Thay vào đó, chúng ít được vận động, ăn nhiều đồ ăn vặt, đồ ăn nhanh và các đồ uống nhiều đường.

Tôi biết không dễ để khiến con ăn các món rau xanh hay tắt Ipad và chơi các trò vận động, nhưng việc đó hoàn toàn có thể làm được. Xây dựng chế độ ăn uống lành mạnh và tập thể dục thường xuyên là cách tốt nhất để đảm bảo sức khỏe của con cho hiện tại và sau này.

2. Làm thế nào tôi có thể nuôi con và để con cảm thấy được yêu thương?

Hãy nói “Mẹ/cha yêu con” là cách khởi đầu tốt nhất. Nhưng hơn thế nữa, nuôi nấng, giáo dục là chìa khóa quan trọng nhất, không chỉ bằng cách mang lại cho con niềm hạnh phúc, mà còn xây dựng các kết nối tư duy quan trọng để tạo dựng thành công trong tương lai.

nuoi con blogtamsuvn
Ảnh minh họa.

3. Làm thế nào tôi có thể chơi với con và đảm bảo rằng con có đủ thời gian chơi và nghỉ ngơi?
Tôi chưa từng nhận được câu hỏi như thế này. Tin tôi đi, không phải cha mẹ cứ dành thời gian chơi với con nghĩa là con đã có đủ thời gian chơi và nghỉ ngơi. Trẻ được xem các trò chơi game trên tivi, máy tính, ipad… nhưng hầu hết đều không được chơi các trò vận động nghịch ngợm sáng tạo trong khi những trò chơi ấy rất tốt cho sự phát triển thể chất, tinh thần và xây dựng các mối quan hệ lành mạnh.
nuoi con blogtamsuvn 2
Ảnh minh họa.
4. Làm thế nào tôi có thể dạy cho con về phép lịch sự, sự tôn trọng và tử tế?

Tôi nhận được một số câu hỏi về dạy trẻ cách cư xử nhưng hầu hết trong số đó là về việc làm sao để con giữ yên lặng và làm theo những gì được yêu cầu. Cả hai điều ấy đều tốt nhưng thực tế càng có nhiều cơ hội hơn học cách giao tiếp, ứng xử sẽ giúp chúng phát triển các kỹ năng cá nhân cần thiết để thích nghi với xã hội phức tạp, thành công ở trường và nơi làm việc, có mối quan hệ lành mạnh và thậm chí có thể làm cho thế giới tốt hơn (điều đó không phải rất tuyệt vời sao).

5. Làm thế nào tôi có thể giúp con tôi thích học tập và khám phá thế giới xung quanh mình?
Bạn có thể cùng con làm những việc đơn giản như: đến thư viện hoặc đi thăm viện bảo tàng… Đó là phương pháp hiệu quả để khuyến khích sự tò mò bản năng của trẻ và giúp chúng thấy rằng thế giới rất rộng lớn và hấp dẫn. Có rất nhiều cách để khơi dậy sự tò mò và sở thích khám phá cuộc sống. Tôi thậm chí có thể nói hàng giờ về nó.
nuoi con blogtamsuvn 1

Ảnh minh họa.

6. Làm thế nào tôi có thể hỗ trợ và động viên con đúng cách?

Không chỉ bằng cách nói con rất tuyệt vời, mặc dù cha mẹ cũng nên thỉnh thoảng khen ngợi như thế để động viên con. Có những cách cụ thể để khen ngợi, khích lệ con như chỉ ra cho con thấy điểm mạnh và điểm yếu của mình và biết được khi nào cần tạo sức ép, khi nào không, khi nào cần ủng hộ và tìm kiếm sự ủng hộ.

Để làm được như vậy rất khó và hầu hết các bậc cha mẹ, trong đó có cả tôi thường làm rối tung mọi thứ lên. Tuy nhiên hỗ trợ, động viên con là việc rất quan trọng và tôi rất muốn giúp đỡ các bậc cha mẹ tìm ra phương pháp hiệu quả cho riêng mình.

Tất cả những điều trên đều rất quan trọng góp phần tạo nên sức khỏe, sự kiên cường, hạnh phúc và mang lại cho trẻ những gì chúng cần để trở thành những người độc lập, tự chủ, có ích, nhân ái. Đó là công việc chính của các bậc phụ huynh với vai trò làm cha mẹ.

Đó cũng là lý do tại sao tôi mong muốn có nhiều phụ huynh sẽ hỏi những câu hỏi này. Các bạn không nhất thiết phải hỏi bác sĩ mà có thể hỏi các giáo viên, các chuyên gia tư vấn sức khỏe hoặc các thành viên khác trong gia đình, bạn bè. Họ đều có thể cho câu trả lời hữu ích, chỉ cần bạn hỏi và mong muốn được nghe câu trả lời.

Một clip dụ dỗ bé gái qua mạng- Tất cả phụ huynh đều sốc

Một clip thí nghiệm dụ dỗ bé gái qua mạng xã hội vừa đăng tải trên Youtube đã lột trần sự nguy hiểm của mạng xã hội với trẻ em. Tất cả các phụ huynh tham gia clip thí nghiệm này đều rất sốc khi con gái mình đã quá dễ dàng tin vào một người vừa quen biết trên mạng. Con gái của bạn có dễ bị người lạ dụ dỗ? Bạn đã bảo vệ con gái mình trước những nguy hiểm rình rập trên mạng xã hội?



Vào này 10/8 vừa qua, Coby Persin, một nhân vật Youtube nổi tiếng đã đăng tải một video để trả lời câu hỏi này và gây rúng động dư luận. Trong đoạn video, anh đã thực hiện một thử nghiệm thực tế để chứng minh cho các bậc phụ huynh mạng xã hội nguy hiểm như thế nào với các bé gái. Chỉ bằng một tài khoản Facebook giả, trong vai một cậu bé 15 tuổi, Coby đã có thể dễ dàng tiếp cận và dụ dỗ 3 cô bé từ 12, 13 và 14 tuổi sau vài ngày nói chuyện.

dụ dỗ qua mạng, mạng xã hội, bé gái


Chỉ bằng một tài khoản Facebook giả với những bức hình của một cậu bé 15 tuổi điển trai, Coby đã có thể bắt chuyện với các bé gái.

dụ dỗ qua mạng, mạng xã hội, bé gái

Dù ngoài đời thực Coby không hề giống hình ảnh của chàng trai trên mạng, các bé gái vẫn không ngại tiếp cận.
dụ dỗ qua mạng, mạng xã hội, bé gái


Các bé gái thậm chí còn dễ dàng đồng ý gặp và leo lên xe ô tô của anh chàng này lúc nửa đêm...

dụ dỗ qua mạng, mạng xã hội, bé gái


... và đồng ý leo lên xe người lạ.

Để tăng tính cảnh báo cho câu chuyện, Coby đã bí mật mời phụ huynh của 3 em gái này cùng tham gia thử nghiệm với mình.
Ban đầu bố mẹ các em đều không tin con mình sẽ chấp nhận ra ngoài gặp người lạ mới quen trên Facebook. Nhưng sau đó, chính họ lại phải bàng hoàng khi chứng kiến con mình cả tin như thế nào.

dụ dỗ qua mạng, mạng xã hội, bé gái


Phụ huynh hoảng sợ khi thấy con mình dễ bị lừa như vậy.

Tại Mỹ và nhiều nước trên thế giới, mạng xã hội và điện thoại di động những năm gần đây đã trở thành "công cụ tiếp cận ưa thích" của những kẻ ấu dâm hoặc giết người hàng loạt để tấn công các bé gái. Video mới chỉ đăng tải 2 ngày nhưng đã thu hút 9 triệu lượt xem cùng nhiều bình luận.

(Nguồn: http://vietnamnet.vn/vn/doi-song/256443/clip-du-do-be-gai-qua-mang--tat-ca-phu-huynh-deu-soc.html)

Chữ tình trong vụ án hại bồ của vợ

Những lần chồng xa nhà, Hoa say đắm trong tình yêu với một người đàn ông khác. Một lần họ vui trong khách sạn, người chồng bất ngờ xuất hiện và gây thương tích nặng cho người này.

Phòng xử của TAND huyện Châu Thành (tỉnh Hậu Giang) đông nghịt người dự khán. Nhiều người bảo họ rất quan tâm đến phán quyết của Tòa đối với Nguyễn Văn Tuẩn (26 tuổi), nhưng hơn hết họ muốn biết mặt Hoa - vợ của bị cáo và cũng là người gây ra nguyên nhân của vụ án đau lòng này.

Theo nội dung vụ án, Tuẩn sinh ra trong một gia đình cũng có của ăn của để tại huyện Châu Thành, tỉnh Hậu Giang. Hết lớp 9, Tuẩn nghỉ học cùng gia đình thu mua bưởi trong vùng chở lên TP HCM bán. Với ngoại hình sáng sủa, lại nhanh nhẹn hoạt bát nên Tuẩn rất được lòng các mối hàng và được nhiều cô gái trẻ tại quê để ý.

Còn Hoa kém Tuẩn hai tuổi, là con gái duy nhất của ông chủ vườn bưởi lớn ở địa phương. Trong một lần tìm đến mua hàng, đôi trẻ đã phải lòng nhau và được hai bên gia đình ủng hộ. Với sự chí thú làm ăn và giúp đỡ của hai bên nội ngoại không mấy chốc họ đã có được cuộc sống sung túc. Hạnh phúc càng đong đầy khi Hoa sinh được một cậu con kháu khỉnh.

Tuy nhiên, cuộc sống an nhàn đã đưa Hoa xa dần với mái ấm của mình. Những lần Tuẩn xa nhà với những chuyến hàng dài ngày tận thành phố, Hoa nhiều lần gặp Long - người cùng xã và có họ hàng thông gia với gia đình Tuẩn. Cô vợ trẻ say đắm với những lời có cánh của nhân tình bất chấp lời khuyên của người thân trong khi Long cũng không thể rời xa “gái một con”…

Trước vành móng ngựa, Tuẩn cúi gầm mặt tránh ánh nhìn thương cảm của mọi người. Kể lại hành vi dùng dao chém nhiều nhát vào người Long gây thương tích 35%, ánh mắt của người đàn ông không giấu được sự đau đớn.

Tuẩn kể, sau những chuyến buôn trở về với mái ấm của mình, anh cũng dần nhận ra sự thay đổi của vợ. Hoa không còn chú ý đến bữa cơm, tấm áo cho chồng con mà ngày càng trau chuốt bản thân mình. Rồi sự nghi ngờ ngày càng lớn khi những lần trở về nhà anh không thấy vợ đâu, cộng với lời ra tiếng vào từ lối xóm… nên Tuẩn quyết định thuê người theo dõi vợ. Nhưng tận đáy lòng anh vẫn cầu mong mình đã nghĩ sai cho vợ.



Một lần, người xe ôm được anh thuê làm “thám tử” đã gọi điện thông báo: “Tôi thấy vợ anh vào nhà trọ Kiều Ngân trên thị trấn với thằng Long đó”. Như bị một nhát dao đâm thấu tim, Tuẩn quăng điện thoại rồi vớ lấy con dao lao ra khỏi nhà, mặc tiếng khóc của đứa con thơ không người trông giữ.

“Con của bị cáo hiện giờ ai chăm sóc?”, HĐXX nhẹ nhàng hỏi.

“Từ ngày bị cáo bị giam, vợ bị cáo chưa một lần về nhà thăm con. Tội nghiệp nó lắm Tòa ơi. Bị cáo rất ân hận khi gây ra tội chỉ vì một người đàn bà không chung thủy…”, Tuẩn nghẹn ngào.

Trái với sự đau khổ của chồng, hôm đó Hoa ăn mặc rất đẹp. Cô thản nhiên trả lời tất cả các câu hỏi của HĐXX, VKS hay luật sư về quan hệ tình ái trái pháp luật của mình. Cô cũng thẳng thắn khẳng định sẽ không chăm sóc con nếu như Tuẩn phải bị đi tù mặc những ánh nhìn đầy bất mãn của mọi người xung quanh.

Phát biểu quan điểm, Kiểm sát viên phê phán hành vi phạm tội của Tuẩn nhưng cũng lên án gay gắt mối quan hệ bất chính của Hoa và nhân tình. Theo Viện, chính Long và vợ bị cáo đã có lối sống không lành mạnh, vi phạm pháp luật và đạo đức thuần phong, gây kích động tinh thần cho bị cáo. Trong khi Tuẩn có rất nhiều tình tiết giảm nhẹ, quan trọng hơn là cuộc sống sắp tới của đứa con sẽ thiếu vắng tình thương và sự chăm sóc của cha mẹ… Từ đó VKS đề nghị HĐXX xử phạt Tuẩn 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo về tội “cố ý gây thương tích”.

Sau khi nghị án, TAND huyện Châu Thành đã đồng quan điểm với Viện, tuyên phạt Tuẩn mức án như trên và trả tự do cho bị cáo ngay tại tòa. Lời tuyên án của chủ tọa vừa dứt, người dự khán đã quên hẳn nội quy của phòng xử khi đồng loạt vỗ tay…

Phiên tòa kết thúc, Tuẩn ôm chầm lấy đứa con bé bỏng và người mẹ già. Họ để mặc nước mắt lăn dài trong tiếng nức nở - những giọt nước mắt hạnh phúc từ một bản án đầy tình người.


Nguồn: http://blog.thuvienit.com/

20 năm tiền lương và 3 lời khuyên – Bạn chọn cái nào?

Một cặp vợ chồng mới kết hôn rất nghèo và sống trong một nông trại nhỏ. Một ngày, người chồng nói với vợ:
(Ảnh: Pixabay)

“Em yêu, anh sẽ rời ngôi nhà này… Anh sẽ phải đi rất xa, rất xa, tìm một công việc, rồi làm thật chăm chỉ để có thể trở về và cho em một cuộc sống đầy đủ mà em luôn xứng đáng. Anh không biết đôi ta sẽ biệt ly bao lâu, vì vậy anh chỉ đòi hỏi em một điều này thôi: Hãy đợi anh. Khi anh không còn ở đây, em hãy giữ tấm lòng son, hãy bảo toàn sự thủy chung, bởi anh cũng sẽ như vậy với em.”
Sau đó, người chồng rời đi. Ngày lại ngày trôi qua, anh đã đi một quãng đường rất rất xa, cho đến khi gặp một lão nông bên đường. Ông lão cũng đang cần tìm người phò tá mình. Chàng trai trẻ bước đến và tỏ ý muốn trở thành người hầu cận giúp đỡ ông mỗi ngày. Ông lão chấp nhận, sau đó, họ cùng thảo luận với nhau. Anh nói:
“Hãy để tôi làm việc chừng nào tôi còn có thể, và khi tôi nhận thấy đã đến lúc phải trở về cố hương, xin hãy để tôi đi. Tôi không muốn nhận một đồng lương nào trong lúc này – ngài vui lòng giữ lại giúp tôi cho đến ngày tôi rời đi. Vào ngày ấy, xin hãy đưa lại cho tôi toàn bộ số tiền ấy”.

(Ảnh: Pixabay)
(Ảnh: Pixabay)
Họ cùng đồng ý với thỏa thuận này. Và thế là người chồng làm việc trong nông trại của ông lão trong suốt 20 năm – không có ngày lễ, và cũng không có ngày nghỉ ngơi. Thấm thoắt 20 năm đã trôi qua, anh đến gặp ông chủ của mình và nói:
“Thưa ngài, đã đến lúc tôi cần phải trở về nhà, xin ngài hãy gửi lại tôi số tiền lương trong những năm qua”.
Ông chủ của anh trả lời:
“Tốt lắm! Sau cùng, ta đã có thỏa thuận với anh và ta sẽ giữ lời. Tuy nhiên, trước khi anh đi, ta muốn anh hãy cân nhắc điều này: Hoặc là ta sẽ trả lại anh tất cả số tiền và để anh đi; hoặc ta sẽ cho anh 3 lời khuyên và để anh đi. Nếu anh chọn túi tiền, ta sẽ không cho anh 3 lời khuyên ấy; và ngược lại, nếu anh chọn lời khuyên, ta cũng sẽ không đưa tiền cho anh. Bây giờ, chàng trai, hãy trở về phòng và suy nghĩ trước khi cho ta biết quyết định của mình”.
Sau hai ngày suy nghĩ, anh quay lại và nói với ông chủ:
“Thưa ngài, tôi muốn nhận 3 lời khuyên của ngài”.
“Đừng quên rằng, nếu ta cho anh 3 lời khuyên này, ta sẽ không đưa tiền cho anh. Anh còn băn khoăn điều gì không?”
“Thưa ngài, tôi muốn nhận 3 lời khuyên…”
Sau đó, ông chủ nói với anh:
“Một là: Đừng bao giờ lựa chọn đường tắt trong cuộc đời. Những con đường nóng vội có thể tiềm ẩn mối hiểm họa khôn lường!
“Hai là: Đừng bao giờ quá hiếu kỳ, bởi cái giá cho hiếu kỳ có thể là quá đắt…
“Ba là: Đừng bao giờ quyết định trong cơn nóng giận hay trong lúc tuyệt vọng, bởi những quyết định mù quáng sẽ khiến anh phải hối hận muộn màng.”
Tiếp đó, ông chủ đưa cho anh ba chiếc bánh mỳ và nói:
“Đây là 3 chiếc bánh mỳ dành cho anh: Hai chiếc trên đường, còn chiếc cuối cùng để anh thưởng thức cùng vợ mình khi trở về nhà”.
Tạm biệt ông lão, người đàn ông lên đường trở về. Con đường 20 năm cách trở trải dài ra trước mắt. Anh hồi hộp mong chờ đến giây phút đoàn tụ với người vợ ở quê nhà.
Sau ngày đầu tiên, anh gặp một hành khách trên đường. Người lạ mặt nói:
“Chàng trai, anh đang đi đâu thế?”
“Đến một nơi rất xa, cách đây 20 ngày đường nếu tôi tiếp tục đi về hướng này”.
Người lạ mặt lại nói:
“Ồ, anh bạn trẻ, đường sẽ rất dài và xa xôi! Tôi biết có một ngã rẽ khác giúp anh sớm trở về nhà”.

(Ảnh: Pixabay)
(Ảnh: Pixabay)
Anh hăm hở bước theo con đường mới này. Nhưng rồi sau đó, chợt nhớ lại lời khuyên đầu tiên của ông lão, anh bèn quay trở lại con đường cũ lúc đầu. Nhiều ngày sau đó, anh vô tình biết rằng đoạn đường tắt hôm trước có rất nhiều đạo tặc mai phục.
Nhiều ngày nữa lại trôi qua, anh may mắn tìm thấy một nhà nghỉ ven đường. Anh dừng chân dùng bữa tối rồi ngủ một giấc dài…
Đến nửa đêm, anh chợt tỉnh giấc vì nghe thấy tiếng la hét thất kinh bên ngoài phòng trọ. Anh bước ra khỏi chăn và toan mở cửa xem điều gì đang diễn ra. Bất giác, anh nhớ lại lời khuyên thứ hai nên nén nỗi tò mò và quay trở lại giường.
Sáng hôm sau, khi dùng điểm tâm, người chủ nhà trọ hỏi rằng, liệu anh có nghe thấy tiếng la hét thất thanh đêm qua không. Anh đáp lại là có. Ông bèn hỏi tiếp:
“Anh không tò mò xem chuyện gì đang xảy ra sao?”
“Không, không hề!”
“Thật may mắn, anh là vị khách đầu tiên có thể sống sót mà rời khỏi đây. Trong làng chúng tôi có một con quỷ. Ban đêm, nó thường la hét để gây sự chú ý. Bất kỳ ai nghe thấy tiếng hét mà chạy tới đều sẽ rơi vào nanh vuốt con quỷ này…”
Anh lại tiếp tục cuộc hành trình của mình. Càng gần tới cố hương, anh lại càng hồi hộp và vui sướng. Ngày lại ngày, đêm lại đêm, đôi chân anh đã mệt mỏi rã rời. Cuối cùng anh cũng thấy thấp thoáng ánh lửa bập bùng trong túp lều thân quen.

(Ảnh: wildography)
(Ảnh: wildography)
Bầu trời đã tối lắm rồi, mà mái nhà của anh vẫn còn một quãng dài phía trước. Qua khung cửa sổ, anh thấy bóng dáng người vợ hiền mà anh luôn yêu tha thiết. Nhưng kìa, nàng không ở đó một mình mà còn xuất hiện một gã đàn ông nào đó… Nàng vuốt tóc hắn ta, có vẻ hai người rất tình cảm bên nhau.
Hình ảnh trước mắt khiến trái tim anh tan vỡ và cay đắng. Trong lòng anh sục sôi một nỗi tức giận và tủi nhục. Anh chỉ muốn chạy ngay đến để trút nỗi giận này. Nhưng rồi anh hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại khi nhớ đến lời khuyên thứ ba.
Anh dừng chân và quyết định ngủ lại bên ngoài. Nằm trên bãi cỏ giữa núi đồi và ngắm nhìn sao trời, anh tự nhủ sẽ chờ đến sáng mai.

(Ảnh: Pixabay)
(Ảnh: Pixabay)
Khi ánh bình minh ló rạng cũng là lúc anh lấy lại hoàn toàn bình tĩnh. Anh nói với chính mình:
“Ta sẽ không làm hại vợ ta và người tình của nàng. Ta sẽ trở lại bên ông chủ và yêu cầu ông chấp nhận ta làm việc thêm lần nữa. Nhưng trước khi lên đường, ta muốn gặp nàng để nói rằng ta vẫn luôn thủy chung với nàng…”
Anh ngập ngừng gõ cửa… Khi vợ anh mở cửa, cô đã òa lên hạnh phúc và ôm chầm lấy anh. Anh chỉ nhỏ nhẹ:
“Anh luôn một lòng một dạ với em, nhưng tại sao em lại phản bội niềm tin ấy?”
Lời kết tội như làm trái tim thắt lại, cô nói:
“Làm sao em có thể phản bội anh? Em không bao giờ làm điều gì trái với lương tâm mình. Em đã kiên nhẫn đợi chờ anh suốt 20 năm qua…”
“Vậy còn người đàn ông bên cạnh em đêm qua? Anh ta là ai chứ!”
Đến lúc này, cô mới mỉm cười:
“Đó là con trai chúng ta! Khi anh rời đi, em mới phát hiện rằng mình mang thai. Đến nay, con chúng ta đã 20 tuổi rồi”.
Những lời nói ấy như dòng suối mát lành cuốn trôi nỗi buồn lo trong lòng anh. Anh cầu xin cô tha thứ, rồi bước vào phòng gặp người con trai anh chưa từng biết mặt. Sau đó, cả gia đình đoàn tụ trong bữa sáng mà vợ anh mới chuẩn bị. Anh lấy ra chiếc bánh mỳ cuối cùng và đặt lên bàn.
Khi cắt bánh mỳ làm ba phần đều nhau, anh bất ngờ khi nhìn thấy toàn bộ số tiền lương của 20 năm qua được giữ kín trong đó. Số tiền không chỉ là 20 năm mà còn vượt xa gấp nhiều lần.
Đức Chúa trời cũng giống như ông chủ trong câu chuyện kể trên. Khi yêu cầu chúng ta cống hiến, ngài còn dành tặng chúng ta nhiều hơn những gì ta đã làm. Ngài muốn những đứa con của ngài có được trí huệ sáng suốt, và có cả những phúc lành xứng đáng…
Nguồn: https://daikynguyenvn.com/van-hoa-nghe-thuat/20-nam-tien-luong-va-3-loi-khuyen-ban-chon-cai-nao.html

Bị mẹ chồng đối xử thậm tệ vì cố vay 200 triệu làm đám cưới

Chỉ vì chuyện thâm hụt tiền đám cưới mà suốt ngày mình phải nghe mẹ chồng chửi rủa. Chịu không nổi nên mới cưới được hơn một tuần mình đã bỏ về nhà mẹ đẻ, vợ chồng có thể ly hôn.


Mình kể câu chuyện đám cưới của mình ra đây không mong nhận chê trách của mọi người. Chỉ muốn giãi bày tâm sự và cũng mong các bạn trẻ đang chuẩn bị cưới xin có được bài học cho mình: đám cưới chỉ là hình thức, đừng cố rình rang.

Cả hai vợ chồng mình đều sống ở thành phố, nhưng bố mẹ chỉ là nhân viên bình thường nên kinh tế hai nhà không lấy gì làm khá giả. Chúng mình lại vừa ra trường, vốn liếng tích cóp chưa có gì nên khi quyết định tổ chức đám cưới, gia đình hai bên góp ý chỉ nên làm đơn giản gọn nhẹ.

Chồng mình thì nghe nhưng mình thì không, bởi đám cưới cả đời mới có một lần. Không những thế đây còn là lúc để thiên hạ nhìn vào gia đình mình, chẳng cớ gì phải xuề xòa cho thiên hạ họ cười chê.

cưới, đám cưới, chi phí đám cưới
Ảnh minh họa.
Mình thuyết phục chồng như thế và bảo anh rằng dù gì hai đứa cũng mang tiếng là người thành phố. Bạn bè học chung làm chung nhiều người từ quê lên, phải để cho họ biết mình là ai. Chồng mình nghe theo và bất chấp sự phản đối kịch liệt của mẹ chồng, mình còn đứng ra đảm bảo trước mặt bà rằng “tiền bọn con sẽ tự đi vay để lo liệu và cưới xong sẽ có tiền mừng để trả nên mẹ không phải lo gì cả”.

Khoản cỗ bàn chưa nói tới, riêng khâu chuẩn bị trước cưới của mình đã ngót nghét hơn trăm triệu. Bao gồm album ảnh cưới 30 triệu (chủ yếu chụp dã ngoại), áo cưới 12 triệu/2 bộ, vest chú rể 4 triệu, nhẫn cưới vàng trắng đính kim cương 15 triệu, áo dài cưới 2 triệu, hoa cô dâu 1,5 triệu (2 bó), Xe cưới BMW 6 triệu, hoa trang trí xe 1,8 triệu, quay phim chụp hình 6 triệu, in thiệp cưới 5 triệu… Khoản gì mình cũng muốn phải thật hoành tráng, sang trọng.

Bố mẹ hai bên cho 100 triệu thì bọn mình dồn hết vào mua sắm mấy thứ đó nên lúc đặt tiệc thì hết sạch tiền.

Lúc này lại phải đấu tranh với mẹ chồng vì bà bắt làm ở nhà hàng cho rẻ. Mình thì muốn “đâm lao theo lao”, đã sang rồi thì phải sang cho trót. Quyết định vay tiền bạn bè, vay ngân hàng để đặt tiệc ở khách sạn 3 sao với giá trung bình gần 5 triệu một bàn tiệc.

Mẹ chồng mình thái độ ra mặt. Ngày tổ chức đám cưới, trong khi mình là cô dâu chuẩn bị về nhà chồng hân hoan phấn khởi bao nhiêu thì mặt mẹ chồng lầm lì như đưa đám. Lúc ấy mình còn nghĩ bụng “nhờ cô con dâu này mà bà nở mày nở mặt, không biết vui mừng cảm ơn thì chớ lại còn đeo cái bộ mặt kia”.

Đám cưới xong xuôi, mình hỉ hả thấy mọi người chúc tụng thán ngưỡng mộ mà quên mất khoản tiền vay để có được điều đó và việc cần làm là soát tiền mừng để tính toán trả nợ. Thật ra mình cũng không lo, vì nghĩ bụng mọi người đến ăn ở nhà hàng sang trọng thì sẽ tự biết đi số tiền mừng tương ứng.

Thế nhưng không các bạn ạ. Xé phong bì ra mà mình chết ngất, có đứa bạn còn đi có 200 nghìn. Tổng chi phí cho đám cưới hết gần 400 triệu mà tiền mừng thu về chưa đầy 200 triệu.

Đêm hôm đó cả vợ lẫn chồng chỉ biết ngồi nhìn đống phong bì thở dài, chẳng buồn động phòng tân hôn. Nhưng thế vẫn chưa hết bi kịch, hôm sau biết chuyện, có bao ngôn từ chửi rủa mẹ chồng mình cứ thẳng mặt mình để xả. Bà bảo mình ngu và bảo thủ, rằng nếu không vì con trai bà đòi sống đòi chết thì không bao giờ bà đồng ý cho anh lấy mình.

Lúc ấy mình biết sai nên chỉ có cách ngồi nghe bà chửi. Nhưng ngày này qua ngày khác, vẫn bài ca “người ta về nhà chồng mang theo tiền, đằng này tôi vô phúc rước về của nợ…” sa sả bên tai khiến mình không thể chịu được. Mình cãi bà rằng mình tự làm tự chịu thì bà càng chửi đau hơn.

Chồng mình vốn nhu nhược ba phải nên giờ cũng lại quay ra trách mình. Hôm qua sau trận cãi vã kịch liệt với chồng và mẹ chồng, mình đã bỏ về nhà mẹ đẻ. Chồng mình nhắn nếu không chủ động quay về thì chuẩn bị sẵn đơn ly hôn.

Làm cô dâu mới lẽ ra phải hạnh phúc thì giờ mình phải quay cuồng trong khốn khổ. Đang không thành ra nợ nần, cũng chỉ vì ham hố sĩ diện, cố cho được đám cưới hoành tráng. Cưới mới được hơn một tuần không lẽ lại ly hôn. Mình hối hận quá!

Nguồn: http://vietnamnet.vn/vn/doi-song/251851/bi-me-chong-doi-xu-tham-te-vi-co-vay-200-trieu-lam-dam-cuoi.html